GIAO MÙA
Tinh mơ giữa một rừng cây
Tiếng chim rớt xuống gọi ngày lên mau
Trời quê ngút mắt xanh màu
Có hay chìm nổi nát nhàu áo ai
Đi về nghe những tàn phai
Dội vào môi mắt tượng đài hóa thân
Trăm năm mõi bước phong trần
Sao không là những điệu đàn tặng nhau
Thắp lên tim ngọc nguyện cầu
Dâng đời hơn lắm lời rao nhập nhằng
Bỏ quên sao nếp nhân văn
Theo dòng duy lý mãi chăng hởi người
Hạt lương tâm gieo xuống đời
Mơ sau xanh tốt giữa thời áo cơm
Có người giày cỏ áo rơm
An nhiên đi dạo trong vườn thế gian
Quãy văn thơ với cung đàn
Cùng trời cuối đất hợp tan thế tình
Lần theo lớp lớp hóa sinh
Ngã nhân cuối xuống tâm bình yên thôi
Khoan dung nhặt ở cõi người
Những điều trông thấy chép lời thơ kinh
Gẫm hay muôn sự tại mình
Bằng lòng với ngọt đắng tình đời trao
Ngoài kia đời mãi xôn xao
Được thua – lên xuống ồn ào chợ trưa
Vui chi ngọn gió giao mùa
Nở đem nhân nghĩa dối lừa lương tâm
Cây xanh tít tắp đại ngàn
Vẫn rung theo gió reo vang nhạc ngày
Trăng trời mây nước vui say
Tương tư Em, rụng bàn tay trắng ngần ./.
CÒN MÃI MỘT DÒNG SÔNG
(Tặng tác giả Ánh Sao Đêm)
Tình chảy mãi vào dòng sông bất tận
Mang yêu thương hòa cùng nước từ nguồn
Ngôn ngữ nào vực dậy sự yêu thương
Sau và trước thuở vào đời xuôi ngược
Là hậu duệ của Tây Sơn thuở trước
Đành rưng rưng giọt lệ kiếp tài hoa
Vệt thời gian xiêu lệch dưới tháp ngà
Làm thi sĩ chập chờn theo cơn mộng
Ai vỗ về ngìn sau trong gió lộng
Cho dòng sông đùa giởn ánh trăng vàng
"Phím luân hồi gảy khúc nhạc bi hoan"*
Lòng xanh mượt cầu tương tư còn đợi
Hởi dòng sông giọng thi nhân ơi ới
Gọi hồn thơ về dự tiệc tương phùng
Có phải người vừa xướng điệu yêu thương
Vui hội ngộ mặc đời lên nhịp nhịp
Mỗi thời lên là một mùa chuyển tiếp
Có người thơ đàm đạo với người thơ
Phía bên đời ai xếp lại cuộc cờ
Tình chan chứa và dòng sông tỉnh lặng
* : Chữ trong tập ÁNH SAO ĐÊM của Mai Khê
TRẦM TƯ
Suy nghỉ dài hơi trên mắt râu
ai hay lưu giữ đến mai sau
chiều lên rất vội, ngày qua chậm
khói thuốc vàng tay giấc mộng đầu
CUỘC TRÒ CHUYỆN THÚ VỊ
Màu nắng mật nhuộm vàng từng chồi biếc
Con chim cao hứng hót vang trời
tôi bình yên thong thả một đôi lời
cuộc trò chuyện đang đến hồi hấp dẫn
ai khanh tướng, ai công hầu, ai lận đận
cùng về đây hội tụ dưới hiên nhà
rượu rót đầy thi hứng bậc ngâm nga
là đen trắng , vàng thau ồ mặc mặc
tôi đã sống dưới mắt đời rất thật
còn dại khôn làm sao nói cho cùng
cứ mở lòng cho cõi yêu thương
về trổ búp trong tâm hồn từng đóa
buổi trò chuyện nghe cây đời ra lá
làm xanh cành những khuôn mặt anh em
và mỗi người càng lúc càng gần thêm
như tôi và anh lần lần tha thiết
bọn chúng mình đều là dân nước Việt
nên thương nhau luôn từng điểm dị đồng
quê hương mình mãi mãi sẽ là chung
không ai có quyền nhân danh tổ quốc