Tranh Trần Nhương
BÀI VIẾT MỚI
Trần Nhuận MinhTrần Nhuận Minh: "Ông tôi" là… bố vợ tôi! - TƯ LIỆU NGỮ VĂN
  

Một chiều, cuối tháng 4. 1979, trên đường đi thực tế sáng tác ở biên giới phía Bắc, tình cờ tôi được đọc một mẩu tin trên báo Nhân Dân, về một nữ công nhân lâm trường đã đưa giặc vào bãi mìn. Mấy dòng tin này đã làm tôi rất xúc động, nó luôn ám ảnh tôi và tôi đã viết một mạch xong bản trường ca này. Tác phẩm đã đăng báo và sau đó, đã in trong tập thơ Thành phố bên này sông (1982) của tôi. Tôi rất tiếc là ngày đó, tôi đã không ghi tên cô công nhân lâm trường dũng cảm hiếm có ấy, vào bài thơ và bây giờ, tôi cũng không có điều kiện lục tìm lại trong đống báo chí tư liệu cũ mà tôi còn xếp cao ở trong phòng làm việc của mình. Tôi rất biết ơn báo Nhân Dân đã cho tôi tư liệu và nguồn xúc cảm để tôi viết được tác phẩm này.



Tôi muốn gì ư?

Tôi muốn sống

Tôi muốn làm mẹ…

Cái giản dị tột cùng sao giờ khao khát thế

Nhưng tôi không có cách nào

99 BƯỚC

Xem tiếp

Shuqinghaigui

 Chuyện hỏi cung đại đội tù binh Trung Quốc ra đầu hàng quân du kích Cao  Bằng tháng 3/1979 | Việt Tân

Dưới tiêu đề “Cựu binh tham chiến vạch ra 11 vấn đề bên trong của Chiến tranh phản kích tự vệ chống Việt Nam”, diễn đàn Cường quốc của báo điện tử “Nhân dân Nhật báo” (bbs1.people.com.cn) ngày 13/7/2016 đã đăng bài viết của tác giả lấy nick là “Shuqinghaigui” là biên tập viên của một tờ báo, từng tham gia cái gọi là “Chiến tranh phản kích tự vệ chống Việt Nam”. Người này 16 tuổi vào lính, 19 tuổi bị thương trở thành quân nhân tàn phế, nhiều năm nay đã viết bài và đi khắp nơi đòi quyền lợi hợp pháp cho các lính bị thương khi xưa.

Cựu binh này viết: “Chúng tôi đã tuổi quá ngũ tuần, đang già đi, một số chiến hữu bắt đầu nhớ lại cuộc chiến tranh mình đã trải qua năm xưa, cũng tức là “Chiến tranh phản kích tự vệ chống Việt Nam”; cùng với thời gian qua đi, nay nhớ lại những hiện tượng kỳ quái khi đó, bỗng rút ra những kết luận mà chính bản thân cũng cảm thấy lạ lẫm”.

Xem tiếp
 
Clip này năm 2024 là 45 năm, năm nay 46 năm. Xin đưa lại. 
Xem tiếp

  

 Giới thiệu thơ của Trịnh Công Lộc - Báo Quảng Ninh điện tử
Nhà thơ Trịnh Công Lộc sinh năm 1952 ở Đông Hưng, tỉnh Thái Bình, nhưng gần suốt những năm tháng công tác, ông đã gắn bó với Quảng Ninh. Ông từng giữ các chức vụ: Phó Ban Tuyên giáo Tỉnh uỷ Quảng Ninh, Trưởng Ban Quản lý các Di tích trọng điểm Quảng Ninh. Ông đã tạ thế Nhà thơ Trịnh Công Lộc đã viễn du miền mây trắng hồi 15h15 ngày 15/2/2025, tại Hà Nội. Hưởng thọ 74 tuổi.

Trang trannhuong.com xin chia buồn cùng gia quyến. Cầu cho anh linh Ông thanh thản ra đi.

Xem tiếp
 
Trần Nhương

 
 
 
 
 
 
 
Về hưu vẫn valentine
Vẫn yêu em đến phát điên đây này
Như trâu đã xong buổi cày
Cỏ non như thế ai ngây mắt nhìn
Vẫn chưa hưu trí con tim
Vẫn không "lão giả" , vẫn tìm mộng mơ
Vẫn hay ra ngẩn vào ngơ
Vẫn đang vụng dại ngây thơ với tình
Vẫn còn nhiều cái linh tinh
Cà Mau – Móng Cái – Quảng Bình... vẫn ngon.
Xem tiếp
Trần Nhuận Minh
 
 Ý KIẾN NHÀ VĂN



Cơ quan thi hành án dân sự TP Hồ Chí Minh đã gửi văn bản cho các trái chủ vụ án lừa đảo và ăn cướp tiền của các trái chủ, bị lừa từ tiền gửi tiết kiệm sang tiền mua trái phiếu, qua ngân hàng SCB mà nhân viên ngân hàng nói với người gửi tiết kiệm, đây là một loại cũng như gửi tiết kiệm, nhưng lãi suất cao hơn. Do vậy hầu hết người gửi tiết kiệm qua ngân hàng, vốn ngây thơ, tin vào ngân hàng của chế độ ta, lại có văn bản bảo trợ của nhà nước , đã sập bẫy. Cuối cùng vụ án Trương Mỹ Lan – Vạn Thịnh Phát đã xử xong ở giai đoạn 2, các trái chủ được báo sẽ nhận được tiền chuyển về qua tài khoản. Báo chí thông báo điều này gọi là tiền bồi thường. Chưa rõ “bồi thường” thì sẽ còn được nhận là bao nhiêu % ? Còn văn bản của Cơ quan thi hành án TP Hồ Chí Minh in sẵn gửi cho các trái chủ thì: trái chủ đồng ý chuyển tiền về cho mình sau khi đã trừ phí thi hành án và các chi phí khác theo quy định ( nếu có – mà như thế là chắc chắn có )

Xem tiếp

Nhà văn Đặng Văn Sinh
 
Như một ngoại lệ, ở tuổi ngoài bát thập mà Trần Lão vẫn giàu nội lực, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng thi triển nội công với đám thi bá, thi vương giang hồ bằng những đường quyền hào sảng thấm đẫm tinh thần humour.
Sự nghiệp văn nghệ của lão rất đáng nể, 9 tập rưỡi thơ, 4 tập truyện ngắn, 4 tiểu thuyết, trong đó có tiểu thuyết hài hước "Kim kổ kỳ kuặc ký" về cuộc phiêu lưu của chàng văn nhân cơ hàn Mao Tôn Úc, hậu duệ chân truyền của Mao Tôn Cương tiên sinh, nhà bình luận "Tam quốc diễn nghĩa" độc nhất vô nhị xứ Tàu. Đó là chưa tính đến tạp văn "Tản mạn Mongo" với lối hết sức phóng túng về chuyến viếng thăm đất nước Thành Cát Tư Hãn của "Ngũ quái" mà người cầm đầu là dịch giả Thúy Toàn hay các tập chân dung "Khúc khích văn nhân" và "Khoảnh khắc văn nhân" ký họa và thơ vui văn nghệ sĩ Việt Nam. Chưa hết, lão còn là nhà ký họa chân dung rất có thần tại Văn miếu Quốc tử giám nhân dịp các nhà thơ tứ xứ về dự lễ hội "Ngày thơ Việt Nam", trong đó có tiết mục đặc sắc là thả thơ lên chín tầng vân hán kính thỉnh các bậc thần linh thưởng lãm.
Xem tiếp
Nguyễn Xuân DiệnNhà thờ họ – Wikipedia tiếng Việt
 
 
Tết đến Xuân về, trong sự giao hòa của vũ trụ và trong niềm vui đoàn tụ với gia đình gia tộc, cùng suy ngẫm về văn hóa dòng họ tâm hồn ta như được lắng lại trong cảm xúc của một con người có căn cước giống nòi bằng những sợi dây chằng chịt, khăng khít.
Văn hóa dòng họ không phải là một nét riêng của Việt Nam, mà nó là một nét phổ quát của nhân loại. Nhưng chỉ có ở các nước ảnh hưởng của Nho giáo xưa thì văn hóa dòng họ mới được xem trọng với tất cả sự nghiêm cẩn của nó. Ở Việt Nam, văn hóa dòng họ trở thành một nét đặc thù, trước hết bởi văn hóa căn bản của Việt Nam là văn hóa làng. Mỗi làng là một khu dân cư khép kín, trong đó là các dòng họ sống quần tụ bao đời sau lũy tre xanh. Ở đó, mỗi cá thể luôn thuộc về một gia đình, mỗi gia đình thuộc về một dòng họ. Nhiều dòng họ sống quần tụ bên nhau tạo thành một làng.
 
Xem tiếp
 Nguyễn Chương.Chữ Phúc trong tiếng Hán: Ý nghĩa, Cách viết | Tiếng Trung Quốc
 
Trên trang của Nguyễn Chương, một nhà báo, nhà nghiên cứu ngôn ngữ có bài viết với những phát hiện rất đáng quan tâm và bất ngờ. Tiến sĩ sử học Bùi Trân Phượng khi đọc đã phải thốt lên lời cảm ơn đặc biệt tác giả Nguyễn Chương về những tìm hiểu sách vở nghiên cứu xưa nay và phát kiến này.

 CHỈ DỰA VÀO "MẶT CHỮ" NHẰM LẬP LỜ “ĐÁNH LẬN CON ĐEN”!
Thế kỷ 21 rồi, mà vẫn còn những kẻ "cuồng Hán", cứ xem chữ Hán như "chữ thánh hiền", biến thành đám “xác Nam hồn Hán”.
1.Đây, kể mấy tỉ dụ:
-Đô đốc Zhèng Hé (hoặc Cheng Ho), tên ghi bằng chữ Hán 鄭 和 (âm Hán-Việt: Trịnh Hòa), coi, đọc tiếng Tàu, ghi chữ Hán, chắc mẩm viên đô đốc Trịnh Hòa là "Tàu rặt" chớ còn gì nữa!
Ồ, ông này tên thật là Hajji Mahmud Shams: الحاج محمود شمس . Ông làm quan dưới triều nhà Minh, ban cho tên gọi bằng chữ Hán.
-Nhà thiên văn học san định bộ âm lịch Sùng Trinh (nay vẫn sử dụng) là Tāng Ruò Wàng, tên ghi bằng chữ Hán 湯若望 (âm Hán-Việt: Thang Nhược Vọng). Đọc tiếng Tàu, ghi chữ Hán rành rành, ồ, Thang Nhược Vọng quê tỉnh nào bên Tàu vậy?
Xem tiếp
Bạn đọc khắp nơi trên thế giới truy cập vào trannhuong.com
Profile Visitor Map - Click to view visits
Click vào đây để xem chi tiết (Hình ảnh 5 phút cập nhật lại 1 lần)