Thơ: CÁT NHẬT MỘC THỔ (Trung Quốc)
Vũ Phong Tạo dịch
Người ta suốt đời sinh con đẻ cái
Mà nhà thơ lại suốt đời sáng tác
Trong thơ tự mình say sưa tự mình rèn rũa
Một nhánh cỏ bé con không ai biết tên làm bạn với chàng
Suốt năm bốn mùa đều đâm chồi nẩy lá xanh xuân sang.
Thi nhân cô đơn tuổi đã già
Dìu chàng đi lại vẫn chỉ là
Tiếng hát từ thơ ca chạy lại
Đoá mây từ phương xa vờn tới
Hoá thành hoa sóng tắm gội chàng thơ!