Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

CHÙM THƠ TỪ ĐỨC KHOÁT

Từ Đức Khoát
Thứ ba ngày 9 tháng 8 năm 2011 4:51 AM

BÀI THƠ GỬI CHỊ
 
( Viết tặng những người chị rời quê ra phố )
 
Quê nghèo thiếu mặc đói ăn
Chị ra phố để tảo tần sớm hôm
Từ trong bụi bặm rác rơm
Vẫn hồng lên
Vẫn thảo thơm… gái làng!
 
Sợ ong ve chốn nhà hàng
Lo bưng bê - chịu phũ phàng gió mưa
Quen đời nhặt nhạnh sớm trưa
Thôi đành, khoác áo dư thừa ngu ngơ
 
Hoá thân vào phố còn ngờ
Liệu rằng ai có để cho ta lành (?)
Hay là mua cướp bán tranh
Đời ve chai… cũng phải giành giật nhau
 
Ăn cơm bụi - nghỉ gầm cầu
Dám đâu bén mảng nhà lầu xe hơi?
Biết là thân gái nổi trôi
Phấn son rồi sẽ chịu lời bướm ong!
 
Miễn là tạm bợ cho xong
Chắt chiu ky cóp tiền nong mang về
Gặp em trên cánh đồng quê
Chị cho tiền, để em tê tái lòng…
 
Bây giờ viết lại đôi dòng
Dành cho chị… chắc còn hòng mai sau ?
Gái quê còn mãi tươi mầu
Khoảng trời phố thị dãi dầu…
Chị ơi!
CON CÒ

Con cò lặn lội kiếm ăn
Đông quê chua mặn , đồi cằn xác xơ
Men theo ven bãi dọc bờ
Cái tôm , cái tép bây giờ còn đâu ?
Mấy lần ăn phải thuốc sâu
Thân cò cũng lắm bể dâu trên đồng !
Nuôi con tay bế , tay bồng
E cung người bắn , sợ nòng súng săn
Bây giờ thời buổi khó khăn
Con cò đành lận vào gần ca dao !
À ơi ! con ngủ đi nào
Khi cò mỏi cánh đậu vào giấc mơ
Cánh cò trắng muốt tuổi thơ
Trời xanh , mây trắng ,ngẩn ngơ…
một mình!
 

RẠ RƠM

Rạ rơm rác rưởi  quê nhà
Bùi nhùi giữ lửa - ổ gà u con
Nuôi người vượt bể rời non
Nồi cơm thổi rạ vẫn ngon bao đời
Chỉ là rơm rạ mà thôi
Đánh thành cây để sinh sôi hồn làng !
Gò lưng mẹ sảy chị sàng
Chắt chiu hạt cốm xanh vàng phu thê .
Mùa đông hết cỏ bờ đê
Trâu bò đói lại tìm về rạ rơm .
Chuối tiêu chứng quốc vàng ươm
Nhờ tay mẹ ủ từ rơm rác nhà .
Bà tôi Em hát chiều qua
Rạ rơm thoát xác , lời ca ngọt ngào !
Người đi nơi nảo nơi nào
Chăn len đệm mút quên sao ổ nhà …
Từ trong gấm đoạn kiêu sa
Rạ rơm này đã nuôi ta thành Người
TĐK

       
      ĐOẠ ĐÀY NÉT QUÊ

Xưa làng quê rất  thuần nông
Đồng quê sống được nhờ bông lúa vàng
Bắp ngô, củ sắn, khoai lang
Bơ vừng, túi lạc nhẹ nhàng nét quê
Con trâu gặm cỏ bờ đê
Bò già nhai nắng vàng hoe đầu làng !
Gốc đa bà lão bán hàng
Chè xanh , nụ vối xuềnh xoàng trầu cau !
Đất quê phố thị về thầu
Mảnh vườn chật chội , nhà lầu lên cao
Xưa yên ả - nay ồn ào
Thủa xưa nhường nhịn giờ chao chát rồi
Đau lòng cho gái làng tôi
Sớm quên những cái nắng nôi nhọc nhằn ?
Rủ nhau ra phố kiếm ăn
Áo quần Thiếu vải hở dần mãi ra
Cũng phấn son , cũng lụa là
Lên xe cùng những bợm già …Giời ơi!
Nét quê giờ cứ tả tơi
ruộng thành ra phố - hàng phới phới hàng
Tưởng rằng đời đã khang trang
Ai dè cuộc sống ngày đang rối dần ?
Cần chi tất bật tảo tần
Mốt là thủ đoạn tranh phần đoạt ngôi
Chí Phèo đang mọc nhiều rồi
Mảnh be vỡ đã doạ người hiền lương
Quê giờ đẹp ngõ , đẹp đường…
Phố làng rộng mở đoạn trường nào đây (?)
Ca dao thì cứ hao gầy
Đồng tiền mập mạp đoạ đầy nét quê !
                 
ÁO TƠI
Tặng miền trung bão lũ

Chỉ là chiếc áo tơi mưa
Hết giông gió ,bảo rằng thừa :
-vứt đi !
Giữa miền Trung vẫn duy trì
Nét thuỷ chung ! Bạn biết vì sao không?
Bão bùng tới tấp khôn cùng
(Ni lông ,bạt nhựa nào dùng được đâu )
Áo tơi vẫn cư nhiệm mầu
Nơi quặn thắt gánh hai đầu nước non (!?)
Mưa rào , gió giật từng cơn
Cóp gom từng mảnh để còn che thân
Chắt chiu dành dụm tảo tần
Giữa miền bão tố bao lần  tan hoang  !
Vẫn bám đất chẳng rời làng
Khó khăn hứng chịu , phũ phàng ghé vai !
Cơm tám nào phụ sắn khoai
Lụa là che áo vá vai thủa nào
Áo tơi nuôi mảnh nhung bào
Nắng lên mà vẫn ngọt ngào…đấy thôi !

CON TÔI

Con tôi sắc chẳng thua đời
Giỏi giang  đâu có kém người nết na
Những là chăm mẹ ,hầu cha
Để cho em ún đi xa an lòng
Tuổi cao mà vẫn chưa chồng
Ông tơ bà nguyệt mặn nồng những đâu (?)
Mong người đứt gánh chìm châu
Lỡ duyên thì cũng phải cầu cạnh duyên
Người ta dẹp ván bán thuyền
Đời nghèo con chỉ lo yên phận nhà .
Tuổi xuân vùn vụt trôi qua
Trắng tay giờ vẫn chỉ là trắng tay !
Hiếu trung  khảo đủ đong đầy
Mà tình hụt hẫng hao gầy vô duyên ?
Bây giờ ba dại bẩy điên
Ở lành mà chảng gặp hiền mẹ ơi !
Mong đừng bão tố nổi trôi
Chớ đem cát bụi ngoài đời vào con
Trăm năm trong cuộc vuông tròn
Mười hai bến nước cho con bến nào ?
Ngân hà chảy ngược lên cao
Chị Hằng mong chú cuội vào chơi trăng(!)…
Từ Đức Kkhoát
 

NHỚ CỤ TÚ XƯƠNG

Bồi hồi nhớ cụ Tú Xương
Cái thời dở dở ương ương đâu rồi ?
Mà sao con thấy bồi hồi
Xóm làng đô thị, đất trời quặn đau (!)…
Xoá lều tranh  - lắm nhà lầu
Bây giờ củi quế , gạo châu rõ ràng
Xe hơi chật ngõ chật lang
Về quê vênh vểnh nhênh nhang… giọng đài
Ngày xưa ấy ở cùng ai (?)
Mà bây giờ vội khoe tài , cậy hơn
Một thời nhiều dại , ít khôn
Gặp may cơ nghiệp nổi cồn cộn lên
về làng chê dưới trách trên
Nhà cao , xe đẹp lãng quên họ hàng
Thi nhau ăn mặc hở hang
Còn đâu những nét dịu dàng ngày xưa
Bà đầm - ông cử thấy chưa ?
Cụ Tú ơi ! họ đâu chừa riêng ai !
Ở quê vô khối nhân tài
Cũng còn lắm kẻ rông rài mà nên
Đồng tiền sao lại vô duyên
Mày không cho Cụ Tú yên nghỉ à (?)

Từ Đức Khoát