Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

CHÙM THƠ NGUYỄN HIẾU

Nguyễn Hiếu
Thứ sáu ngày 27 tháng 11 năm 2009 9:38 AM
 Có những con ngưòi là con số không
 
Nó đấy
Một xác chết thối tha
Một thây ma
Nằm ngửa
Bên hàng rào xiêu vẹo
Trên mặt đất lạ lùng
Để đón chịu triệu lời phỉ nhổ
Ai ngờ- chính nó
Là kết quả của một tình yêu bao la
Giữa ngưòi mẹ và ngưòi cha
Trong một đêm tuyết lạnh
Rồi cả hai bồi hồi im lặng
Nghe tiếng nó khóc đầu
Mẹ cha nó mỉm cười 
Hạnh phúc nhìn nhau
Khi nó nặng nề cất bước đầu tiên
Cùng với tháng năm 
Nó lớn lên trong niềm khao khát
Của mẹ cha ,của chị ,của em
Nó cũng đã yêu
Người yêu nó tóc Hi Nhi dịu dàng
Cùng nó bên bờ sông vàng xây đắp
Một tương lai màu xanh
Tất cả chợt vỡ tan tành
Sau cái cau mày của nhà lãnh tụ
Thích dùng chiến thuật “biển ngưòi “
Dân tộc nó những gần một tỉ
( Cái cằm hai ngấn rung cười )
Nó chỉ còn là giọt nứơc dễ bốc hơi 
Là hạt cát vĩ nhân không cần biết
Dù có lần ngưòi ta gọi nó là anh hùng
Giết chim sẻ và sỉ nhục cha anh
Mặc kệ nỗi đau của mẹ ,của cha
Và đập vụn ước mơ
Một phần trăm tỉ không là gì hết
Nó dứt khoát phải là một thây ma
Giữa tuổi hai mươi
                     1979 .

 Có lẽ nào giữa thế kỉ này
 
   Người ta nói nhân loại đang đến điểm đỉnh của văn minh
Mặt đất đang nối liền với các hành tinh
Máy bay bay nhanh hơn tiếng động
Con người dù ở giữa đảo xa mịt mù mây ,sóng
Vẫn trong vòng tay và hơi thở của muôn người
Giữa căn phòng thơm tho và ấm áp giữa mùa đông tuyết  rơi
Khách âu yếm mèo và chó
Lịch sự đến tận cùng với phụ nữ
Tiếng “em”,tiềng “bà” và lời “cám ơn”
Đã thành giai điệu du dương
Xin chớ để vành tai như cánh hồng nho nhỏ
Bị nghe những điều thô lỗ
Và ngay cả sự thật trần trụi chưa được điểm trang
Chúng ta qua lâu rồi thwoif đại dã man
Xin nói khẽ những điều về máu
Dù là trong phòng giải phẫu
Những điều này tôi sẽ nói thẳng ra
Bằng tiếng thét của một người giữa rừng nguyên thủy bao la
Bị xa bẫy bởi chính mình dăng lưới
- Ở phía bên kia bán cầu
Nơi gió biển thổi vào mát rượi
Người ta vừa bắn súng vào gáy con người
“quay mặt vào tường.
 Cấm nói một lời “
Bằng sự nhẹ nhàng nhích một ly cò súng  
Thế là dập tắt luôn sự sống
Thế là hết tất cả tình yêu ,khát vọng ,nụ cười
Chẳng còn mảy may chi dưới mặt trời
Trong đám người bị giết
Có người đàn bà không ít kẻ đã hôn tay tha thiết
- Bà bộ trưởng giáo dục duyên dáng nghiêm trang
Trước lúc chết vẫn nghĩ đến tờ thong cáo dở dang
Về học đường bà chưa kịp kí
Lúc đó vẫn còn hàng triệu cô gái trên trái đất này đang e lệ
Úp mặt vào ngực thơm nước hoa và mùi xì gà thượng hạng của chàng trai
Nhạc Rốc ồn ào cho con người khỏi cô đơn
Nền văn minh thắp đuốc trên tay người đàn bà bằng đồng giá băng ở Niu oóc
   Tôi muốn gào lên bằng tiếng gào man rợ
Để báo rằng : sự dã man vẫn tràn ngập hành tinh
Sự khủng khiếp kinh hoàng đang khoác tà áo văn minh
  24/10/1983
( Ngày nghe tin bà Jacơlin Grêy vị nữ bộ trưởng bộ giáo dục ở nước CH Ghê nan đa - Châu mỹ bị giết bằng bắn súng vào gáy) 
 
 Ta nói với ngưòi cùng trên trái đất
 
1.
     Dù mi là ai
Xê Ô Nít với cặp mắt trợn tròn đe doạ
A Pa Thai vùng dây treo cổ
Lũ phục thù Phát xít đang nuôi râu Hít Le
Bộn bành trướng dương kinh lên vẽ lại bản đồ
Tên đế quốc trẻ nện gót giầy trên tuần dương hạm
Gã tư bản già quay ba toong định giá cổ phần mua bán
Dù mi là ai
Trái đất này vẫn là nơi mi sống
Mi không thể ở vĩnh viễn trên trời cao
Ăn cơm trong mộng ảo
Cho dù nhấp nháy vàng son và rực rỡ đô la
Óc đầy âm mưu tối đen
Và những nút điện điều khiển từ xa 
Trái đát cằn dần và cũng dần dần trửo nên nguy hiểm
Như trái bom
Với lời gầm gào điên dại
“Hãy nổ đi “
và lúc ấy đâu chỉ tan tành con ta
Mà cả vàng, ôtô ,tình nhân
Và cả chính mi
2.
     Dù người là ai
Kẻ hư vô không tin tụng niệm  
Gã yếm thế mặt cúi trầm tư
Bọn ba ka mồm ngậm dao, tay cầm súng
Gã giàu sang đời ngập giữa thực đơn
Có bao giờ các người nghĩ
Đến cái gì dưới bàn chân người đứng
là mặt đất hoang tàn
là trái đất ngày mộtu già nua ,hư hỏng
Ở nơi này xây thì nơi kia phá
Chỗ hôm nay dựng nên ,ngày mai đập vỡ
Chỉ vì sự ích kỉ cỏn con
Ai cũng hô mỗi ngưòi là một thế giới riêng
Nhưng chẳng ai thoát ra ngòai trái đất 
Kẻ đói khát thì ngày càng đói khát
Lũ no nê nhìn thịt cũng thờ ơ
Nhàn tảng, dong chơi với những kỉ lục”nhổ xa”
Nằm trên đinh và đi bằng hai tay
Chơi chán rồi nghĩ đến chuyện đánh nhau
Mà quên mất trái đất mình đang đứng
Ngày một hoang tàn, mệt mỏi rồi đứng im
Lúc đó
Đâu chỉ gia đình mình tan tành
Mà cả máy điện tử ,sổ nợ
Đệm mút ,gái làm tiền
Và chính các anh
Sẽ vọt khói hành tinh này hoá thành tro bụi
3.
    Còn ta
Ta yêu trái đất vô cùng
Nhưng ta nghèo và yếu đuối quá
Chỉ có tình yêu dịu dang , êm ả
Ta muốn ủ cho trái đất này
Như bồ câu ấp trứng
Trái đất thành kính ơi
Xin Ngưòi cứ mọc lúa ,nở hoa
Xin Ngưòi cứ bình yên quay
Bình thản trong tình yêu ta
4.
      Bàn chân trần dẫm trên mặt đất
Ta nói lời 
  tỉnh thức 
       Hỡi những ngưòi đàng sống trên trái đất
          cùng ta 

Sáng 23/4/1983
(ở một số nứơc phương tây do nhàn tảng , dỗi hơi đã bầy ra những cuộc thi “nhổ xa”,”nằm trên đinh “,”đứng trên cọc”,’ đi hai tay”...)