Vật bản hồ thiên.
Nhân bản hồ tổ.
Ai ai phụ mẫu, Sinh ngã cù lao.
Tất cung kính chi duy tang dữ tử.
Quê ta: Chữ Đức rạng ngời - Dăm Đục – Cồn Trong có tự bao giờ.
Việc học rỡ ràng - Dăm Bút –Dăm Nghiên đến nay còn đó.
Đất Ba Hồ là đất địa linh.
Chốn Chi La là nôi khoa cử.
Nơi này đã sinh ra Nguyễn Biểu tiên sinh.
Chính Người làm rạng danh quê cha đất tổ.
Nhớ Người xưa:
Dáng dấp nho sinh, học chữ thánh hiền,Người có tên trên bia đá bảng vàng.
Tính tình cương trực, giúp rập Trùng Quang, Người được vua phong Điện tiền ngự sử.
Hồi ấy:
Giặc Minh xảo trá, uốn lưỡi lừa dối dân đen.
Trương Phụ bạo tàn, vung gươm sát tàn con đỏ.
Kẻ chết ngậm oan.
Người còn sống dở.
Nhớ khi:
Trùng Quang đế lo mưu đại sự, tìm kế cầu phong.
Bậc lương thần không kể gian nguy, quyết vào hang hổ.
Vua tin tưởng đọc bài thơ tiễn, lòng vẫn lo lành ít dữ nhiều.
Ngài trung thành hoạ khúc thi tiên, dạ vẫn vui, trổ tài thi thố.
Trương Phụ gian thâm, phùng mang trợn mắt, mở tiệc đầu người.
Phan Liêu đớn hèn, lẫm lét vẩy đuôi, thua loài dê chó.
Anh linh của Người tuy đã về trời,
Danh hiệu của Người còn lưu mọi chổ.
Nhớ hoài hồn thơ khí khái, Sơn Thành lớp lớp mây bay.
Khôn nguôi tiếng chửi căm hờn, Lam Giang ào ào sóng vỗ.
Quê ta bao cơn dâu bể, đổi mới đi lên, chính nhờ Đảng - Bác dẫn đường.
Mảnh đất này mấy độ binh đao, trở lại thái bình, còn ơn Đại vương che chở.
Công đức của Người chua chút báo đền.
Mơ ước chúng con hôm nay mới rõ.
Mọi người gần xa, của ít lòng nhiều, lo tu sửa đền thờ.
Con cháu khắp nơi, gom góp của tiền, mong dựng xây phần mộ.
Hôm nay nhân ngày dổ của Người,
Cũng là ngày khánh thành lăng mộ:
Như chim nhớ cành, trăm nẻo bay về làng Yên Phúc, lối ngõ ríu rít nói cười.
Như cây nhớ cội, muôn phương tìm đến đất Nội Diên, đường xá dập dìu xe cộ.
Miếu Nghĩa sỹ khói toả, hương bay.
Dăm Đồng Bè trống dong, cờ mở.
Thật là: Bình thuỷ tương phùng, kẻ đón hân hoan.
Long vân tụ hội, người về hớn hở.
Trăm lạy nhớ thương, bên lăng tẩm Người, con cháu xin thề,
Cúi đầu thành kính, trước mộ Người, thầy trò xin cố:
Tay nắm tay đoàn kết một lòng, đặt dân an, dân chủ lên trên.
Dạ dặn lòng, trọng đạo tôn sư, mong dân trí, dân tình tiến bộ.
Trời cao ngó xuống, đất dày trông lên.
Nghĩa sỹ thiêng liêng, xin về phù hộ:
Giúp non sông diệt ác, trừ tham,
Cứu quê hương xoá nghèo, giảm khổ.
Chúng con lòng thành hữu dư,
Lễ lạt đơn sơ, thất thố.
Việc làm lời nói có sai,
Mong lượng bề trên rộng mở.
(Trần Quốc Thường)