NHƯ LÀ BÂNG QUƠ
Sau nghìn năm – đến cụ Rùa
Đồng hồ đếm ngược – bây giờ lại xuôi
Nhà bảo tàng để nuôi voi
Nấu dăm bát xáo ăn thời mộng mơ
Yên thành đá sập – Lèn Cờ
Kinh thành lừa được cụ Rùa vào khoang
Người nghèo thả sức lang thang
Bởi trong tiếng rác tìm vàng lạ chưa
Cầu trời cứ nắng đừng mưa
Chúng sinh được nhặt com thừa rụng rơi
Chuyện cụ Rùa – chuyện trăm voi
Nghìn năm sau – vẫn nói lời bâng quơ
10/3/2011
CỤ RÙA ĐI SỨ
Rùa Đồng Mô sắp đi Tàu
Để mà gây giống mai sau - họ Rùa
Dân tình nghe cứ ngẩn ngơ
Rùa Việt Trung đã hẹn giờ hợp hôn
Lại bàn thêm chuyện sinh con
Tên rất Tàu nhưng mang hồn Việt Nam
Với bao toan tính luận bàn
Thiếu rùa nối nghiệp, giàu sang cũng thừa
Rùa Quảng Đông mỏi mắt chờ
Rùa Đồng Mô đã phất cờ xuất quân
Chuyện tưởng xa lại rất gần
Rùa hai nước đã hoá thân chung tình
Nhớ thời “Thập loại chúng sinh”
Đoạn trường không chỉ riêng mình với ta
Phòng khi “cha yếu, mẹ già”
Rùa nối ngôi sẽ khai hoa nguyên màu
Thôi thì em trước, anh sau
Chỉ mong hai cụ - bền lâu vuông tròn
Hà Nội, 15/7/2011