Đại dịch sẽ là cơ hội để những đầu óc lớn của QG nhìn lại con đường QG đã đi qua và sắp tới sẽ cần phải đi.
Tiếc rằng nhiều đầu óc lớn của QG ở VN lại chưa có điều kiện tụ hội chốn cung đình.
Chính vì vậy Con đường QG đã đi qua gặp không ít rủi ro, giông tố mà hướng và đích lại chập chờn hư ảo…
Đại dịch tàn nhẫn cướp đi đến lúc này 20.097 người Dân cùng đẩy gần triệu người Dân tổn hại thể chất hoặc cặp kè chao đảo sinh mạng.
Đại dịch như đại hồng thuỷ tàn phá kinh tế, văn hoá, lối sống, tâm lý, tình cảm, tinh thần của hàng chục triệu người Dân.
Làn sóng hàng trăm ngàn lao động nhập cư bỏ chạy khỏi các miền đất hứa trong đói rét, nắng mưa, đường xa vạn dặm cùng cái chết rập rình dọc đường thực sự là một thảm cảnh.
Đại dịch tuy vậy cũng để lại bức tranh toàn cảnh thực đến tàn nhẫn nhưng vô cùng cần thiết cho những ai đã và đang còn mơ mộng, ảo tưởng về tài năng quản trị cầm quyền của mình.
Sự thật chỉ là cái tát tỉnh thức đối với những ai còn nhân tính, lương tâm.
Sự thật chỉ là la bàn định hướng cho những ai còn trí năng.
Qua đại dịch này Dân tộc nhận diện rõ ai vì Dân, thương Dân, dù văng tục: đù... má, đ... mẹ để Dân khổ là nhục.
Qua đại dịch này Dân tộc càng nhận diện rõ kẻ nào, nhóm kẻ nào miệng xoen xoét vì Dân tộc, QG nhưng mắt ráo hoảnh, chân rung đùi, mồm nhóp nhoét trước thảm cảnh của Dân.
Sự thật phơi bày. Sàng lọc hết và tính sổ.
Sự thật phơi bày cũng là cơ hội ngàn vàng để Dân tộc cùng nhau muốn tồn tại thì phải sắp xếp lại Giang sơn.
Sự thật phơi bày cũng là cơ hội ngàn vàng cho những Nhân tài giành lại quyền giúp Nước.
Ngổn ngang, nhưng tràn đầy hy vọng, bởi Dân tộc này như cụ Hồ nói, khi bị dồn đến nguy nan, lòng yêu nước hơn bao giờ hết lại mạnh mẽ trào dâng.
Sự thật đã được chứng minh người Dân mình trong hoạn nạn đã thương yêu nhau thế nào, đã chủ động tự mình cứu giúp nhau ra sao.
Tình yêu thương con người chính là cái lõi của nồng nàn tình yêu nước.
Dân tộc như thế phải xứng đáng được hưởng hạnh phúc.
Kẻ nào ngăn cản điều vô cùng xứng đáng ấy là tội đồ lịch sử!