山中問答
問余何意棲碧山,
笑而不答心自閑。
桃花流水杳然去,
別有天地在人間。
Phiên âm: SƠN TRUNG VẤN ĐÁP
Vấn dư hà ý thê bích sơn,
Tiếu nhi bất đáp tâm tự nhàn.
Đào hoa lưu thuỷ diểu nhiên khứ,
Biệt hữu thiên địa tại nhân gian.
Dịch nghĩa: HỎI ĐÁP TRONG NÚI
Hỏi ta việc gì lại vào ở trong núi xanh,
Cười không trả lời, lòng cảm thấy thanh nhàn.
Hoa đào theo dòng nước trôi đi xa thẳm,
Riêng chỉ thấy cảnh đất trời khác hẳn chốn nhân gian
Dịch thơ: HỎI ĐÁP TRONG NÚI
Hỏi sao lại đến ở non côi
Ta cười không đáp, dạ thảnh thơi
Hoa đào xuôi nước trôi xa mãi
Chiếm đất trời riêng khác cõi đời
陌上贈美人
駿馬驕行踏落花,
垂鞭直拂五雲車。
美人一笑褰珠箔,
遙指紅樓是妾家。
Phiên âm: MẠCH THƯỢNG TẶNG MĨ NHÂN
Tuấn mã kiêu hành đạp lạc hoa ,
Thùy tiên trực phất ngũ vân xa .
Mỹ nhân nhất tiếu khiên châu bạc ,
Dao chỉ hồng lâu thị thiếp gia .
Dịch nghĩa : TẶNG NGƯỜI ĐẸP TRÊN ĐƯỜNG
Con tuấn mã đi nghênh ngang giẫm lên hoa rụng
Buông roi phất thẳng vào cỗ xe năm màu mây (1)
Người đẹp liền cười, kéo rèm châu nhìn ra
Chỉ vào lầu hồng (2) phía xa xa : kia là nhà thiếp
(1) Loại xe của bà Tây Vương mẫu dùng. Đây chỉ xe của người quyền quí
(2) Chỗ ở sang trọng
Dịch thơ: TRÊN ĐƯỜNG TẶNG NGƯỜI ĐẸP
Tuấn mã nghênh ngang đạp nát hoa
Buông roi quất thẳng cỗ xe qua
Giai nhân cười vén rèm châu, chỉ
Nhà thiếp lầu hồng ở phía xa.
贈內
三百六十日
日日醉如泥
雖為李白婦
何異太常妻
Phiên âm: TẶNG NỘI
Tam bách lục thập nhật,
Nhật nhật túy như nê (1).
Tuy vi Lý Bạch phụ,
Hà dị Thái thường (2) thê?
Dịch nghĩa: TẶNG VỢ
Ba trăm sáu mươi ngày trong một năm.
Ngày nào cũng như ngày nào đều say bét như con nê.
Tuy làm vợ Lý Bạch,
Nào khác chi vợ Thái thường.
1. Nê: là tên một con trùng sinh ở miền bể đông, được có nước thì sống, cạn nước thì như bùn. Vì thế mà gọi là tên "nê". Nguyên nghĩa chữ 泥 "nê" là bùn.
2. Thái thường: Chỉ Chu Trạch làm quan Thái thường đời Hậu Hán. Ông vì coi sóc tôn miếu nên giữ gìn trai giới rất nghiêm, thường ngủ ở nhà trai ít khi về với vợ.
(Chú thích theo Tản Đà - Ngày Nay số 130, 1-10-1938)
Dịch thơ : TẶNG VỢ
Ba trăm sáu mươi ngày
Chẳng ngày nào không say
Tuy làm vợ Lí Bạch
Như vợ Thái thường đây.
MIỀN NHỚ
Kính viếng nhà thơ, nhà báo Lưu Trọng Phú
Vừa mới hôm nào tôi tặng sách cho anh, anh tặng sách cho tôi
mà hôm nay mỗi người mỗi ngả
Mới hôm nào cùng nhau ngồi chiếu rượu mà nay âm dương cách trở
Kiếp phù sinh không biết ai sướng hơn ai, anh Phú nhỉ?
Sống hết mình, chết nhanh là điều mà nhiều người mơ ước
Chỉ tiếc có điều anh ra đi quá đột ngột
Hay thành phố ngàn hoa mời mọc, đón anh lên
để anh góp cho cao nguyên chút vị mặn
Vị mặn mòi, nắng gió của biển thì anh có thừa
Chỉ tiếc có điều tập thơ anh mới ra có nhiều người chưa đọc hết
Miền nhớ1
Thế giới này có quá nhiều mất mát, chia ly sao nhiều người lại dễ quên đến vậy
Phải chăng anh muốn sẻ chia
tuyệt nhiên không phải là sự nhắc nhở
Lũ chúng ta đã được nhắc nhở và dạy dỗ quá nhiều
rằng: trời tròn đất vuông
rằng: màu đỏ là may mắn, màu đen là xúi quẩy
rằng: đi đâu, làm gì… cũng phải xem ngày
Chỉ có điều chỗ này, chỗ kia người ta coi con người như rến rác
Miền nhớ
nghe mênh mông bát ngát…………………..
anh còn lấy cả sự sống của mình góp vào chi nữa?
Để có dịp xuống Vũng Tàu
Hay mỗi lúc lên Đà Lạt
lại văng vẳng khúc hát sông quê2, anh hát
theo nhịp thời gian , lửa lòng3 đâu dễ tắt
Phú ơi!...
Đã có lần anh khoe với tôi về Cao Lao Hạ, về thông Ngân Sơn, về Sông Gianh – dòng sông đẹp như trong mơ – một thời chịu oằn mình làm nỗi đau chia cắt
Phú ơi!... Quảng Bình4, Vũng Tàu hay Đà Lạt
anh chưa định chọn nơi nào làm bến đỗ
Miền nhớ
Nơi trăng đưa tàu lướt nhanh, sóng muốn ghìm tàu lại
cả cá lẫn chị hằng đều muốn giành tay lái5
Miền nhớ
Nơi người em phố núi của tôi6
tự bao giờ đã trở thành bến đỗ7
không chỉ của riêng anh!...
14/3/2014
--------------------------------------
1,3: tên các tập thơ của LTP
2 - bài hát khúc hát sông quê ( nhạc Nguyễn Trọng Tạo , thơ Lê Huy Mậu)
mà LTP hay hát.
4 - quê hương LTP
5,6,7: trích thơ LTP