Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

HÃY ĐỂ NGƯỜI DÂN BIỂU THỊ LÒNG YÊU NƯỚC

Nguyễn Quốc
Thứ năm ngày 30 tháng 6 năm 2011 6:01 AM

Thế là đã 4 chủ nhật, người dân ở 2 thành phố lớn là Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh đã xuống đường biểu tình, tuần hành phản đối Trung Quốc gây hấn ở biển Đông.
Chủ nhật tới 3-7, nhiều tầng lớp nhân dân lại muốn được thể hiện lòng yêu nước của mình để bảo vệ chủ quyền mà hàng ngàn năm ông cha ta đã gìn giữ bằng máu và nước mắt. Biết bao người con đã ngã xuống vì biển đảo thiêng liêng này.
Dân tộc Việt Nam khác các dân tộc khác:
- Đó là sự hoà hiếu, khoan dung của người Việt: “Lấy nhân nghĩa thắng hung tàn/Lấy trí nhân thay cường bạo”
- Đó là: Tổ quốc trên hết!
- Đó là: Khi Tổ quốc bị xâm lăng thì tinh thần yêu nước lại trỗi dậy, sẵn sàng hy sinh tất cả.
- Đó là: Hội nghị Diên Hồng. Năm 1284, Vua Trần Thánh Tông triệu họp các phụ lão trong cả nước để trưng cầu dân ý, hỏi về chủ trương hòa hay chiến khi quân Nguyên Mông sang xâm lược Việt Nam lần thứ 2. Đó là lời thề bất tử; quyết đánh và quyết thắng!
- Đó là lời kêu gọi của Bác Hồ đã trở thành chân lý: “Không có gì quý hơn độc lập tự do”
- Đó là sức chịu đựng phi thường của người Việt.
- Đã là người Việt Nam, lòng yêu nước luôn ở trong trái tim, khối óc mỗi người...
Là người dân, vào lúc này ai cũng có thể đặt câu hỏi:
- Tại sao Trung Quốc trải qua bao triều đại chưa bao giờ từ bỏ ý đồ xâm lược Việt Nam?
nước XHCN lại không bao giờ từ bỏ chủ nghĩa bành trướng bá quyền?
- Tại sao Đảng CS Trung Quốc cũng lấy chủ nghĩa Mác- Lê Nin làm nền tảng mà “miệng nam mô, bụng một bồ dao găm”?
- Tại sao chúng ta không gọi một danh từ chung khi bang giao là “Ngài” mà đến giờ phút này vẫn cứ gọi là “đồng chí”?
Đã đến lúc cần một tiếng nói chính danh để người dân được yên lòng!
Lòng dân thì vô cùng, sẵn sàng sẻ chia, sẵn sàng dâng hiến. Mỗi khi MTTQVN hô hào là cả nước chung lòng, quyên góp “Vì người nghèo”, “vì miền Trung thân yêu”... nhiều chữ “vì” lắm. Vậy mà lúc này chẳng thấy MTTQVN có một lời nào để người dân ủng hộ?
Đã đến lúc để người dân được biểu thị lòng yêu nước. Không thể cấm đoán, can ngăn làm tổn thương lòng tự hào dân tộc. Nếu điều đó còn xảy ra sẽ là có tội với nhân dân.
Lại hỏi:
- Tại sao Người Việt ở Nhật, ở Pháp, Đức… trong đo co cả những người không mang dòng máu Việt cùng xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn biển Đông mà trong nước lại không đươc?
- Tại sao những người biểu tình vì lòng yêu nước lại bị bắt bớ hoặc bị “hỏi thăm vô cớ”? Luật “công dân có quyền được biểu tình” khi nào mới được thực thi?
Mỗi lần đặt câu hỏi là một lần thấy nhói lòng.
Mỗi lần một người bị bắt buộc rời khỏi đoàn biểu tình là những người dân tử tế lại thấy xúc động, lại thấy bị xúc phạm...nhiều người đã khóc!
Vẫn biết có những người làm an ninh trật tự không muốn thế. Họ không quay lưng lại người biểu tình, vẫn tôn trọng và đồng tình với nhân dân. Nhưng...họ đành phải làm thôi.
Thế là đã 4 chủ nhật xuống đường. Chẳng thấy ai bị kích động, làm loạn cả.
Chẳng thấy ai lợi dụng, mượn cớ để phản đối, chống phá, lật đổ chính quyền của “các thế lực thù địch”.
Nếu điều đó xảy ra chắc chắn sẽ bị những người yêu nước chân chính vạch mặt chỉ tên.
Và rồi, mọi người chỉ thấy con cháu Vua Hùng từ già trẻ, trai gái không phân biệt tuổi tác, không một chút gì phân biệt về nhân thân, họ chỉ có chung một ý nghĩ: Không thể để Trung Quốc lấn lướt, bất chấp dư luận và công ước quốc tế, vi phạm trắng trợn chủ quyền của Việt Nam, đánh đập và cướp bóc ngư cụ, hải sản của ngư dân Việt Nam. Dân chúng xuống đường là để biểu thị lòng yêu nước và làm yên lòng những chiến sỹ đang ngày đêm cầm chắc tay súng bảo vệ vùng trời, vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc. Ủng hộ những ngư dân đang ngày đêm bám biển mà thôi.
Nhưng không hiểu sao, hiện nay đại bộ phận dân chúng họ né tránh, họ sợ hay chờ đợi một điều gì do người khác mang đến?
Còn nhiều lắm những kẻ có chức có quyền, những kẻ mua quan bán chức tham nhũng chưa bị lộ diện, loại người vô liêm sỉ ấy vẫn lên giọng cao đạo dạy đời.
Còn nhiều lắm những người dân tột cùng của khổ đau và bất hạnh.
Bỗng dưng một nỗi sợ mơ hồ, vô cớ chợt đến:
Chỉ sợ một ngày nào đó lòng yêu nước phải được hô hào.
Chỉ sợ một ngày nào đó lòng tin của nhân dân bị giảm sút nghiêm trọng.
Chỉ sợ một ngày nào đó người dân vô cảm với mọi chuyện, chẳng ai muốn nói lời trung ngôn nghịch nhĩ.
Lúc này cần lắm một sự thật. 
Cần lắm một tiếng nói chính danh để dân hiểu, dân tin
Đừng dùng loa kêu gọi dân: “Chúng tôi yêu cầu đồng bào giải tán, việc này đã có nhà nước lo”. Xin thưa: Nhà nước lo việc lớn, dân lo việc dân. Hãy để người dân được biểu tình ôn hoà. Sức mạnh đoàn kết toàn dân tộc chính là lúc này.
Đó là tiếng nói đồng tình, đồng lòng của nhân dân ủng hộ Nhà nước.
Hãy để người dân được thể hiện lòng yêu nước!