TNc: Nhân kỉ niệm 1 năm Đại hội VIII, nhà thơ Nguyễn Thái Sơn từ Sài Gòn vừa gửi ra góp cổ phần bài Diễn ca này. Thôi thì ta vui với nhau để chào mừng kì họp của BCH đang diễn ra tại Bãi Cháy.
I: TIN VUI
ĐẠI HỘI NÀY TA CHƠI TOÀN THỂ !
đủ chiếu chăn, đủ ghế, đủ nồi ?
giữa làng mẩu thịt nắm xôi
còn hơn xó bếp tiết dồi đầy mâm
*
Hai Đại hội mười năm về trước (2000, 2005)
các nhà văn lũ lượt loại nhau
nơi nơi chốn chốn bán bầu
“hai thằng chọn một”, lấy Nâu thôi Chàm
*
Đi Đại hội - vẻ vang cả họ
ở lại nhà tủi hổ cháu con
kẻ trúng đắc ý cười ròn
người “trượt vỏ chuối” héo hon suốt tuần
*
“Công bác Thỉnh” - thêm phần vui vẻ
“xin bề trên toàn thể hội này”
người đông rượu nhạt cũng say
đập vai bồm bộp, vỗ tay rào rào.
II: Văn oán ngâm khúc
Địa phương khác thế nào chẳng biết
chứ Sài Gòn đặc biệt ưu tiên
nghe đâu nhiều tỉnh phát…ghen
hình như lắm bác được phen…chạnh lòng
*
Đãi tiệc, tặng triệu đồng tiêu vặt
năm triệu hơn - phụ cấp thượng Kinh
túi căng, căng đến giật mình
viết lách nhí nhố linh tinh sao đành
*
Phó Bí thư (Thành ủy) rành rành chỉ thị
“chút tiền này - lộ phí chuyến đi”
máy bay, xe ngựa, thuyền ghe
thích thì đi bộ, hehe, thích thì…
*
Chỉ cần đến Kinh kỳ dự hội
Tiền dân cho dằn túi…tùy nghi
(nếu) vợ đau con yếu không đi
tỉ đồng cũng trả, đáng gì mấy triêu (triệu)
*
Hội (nhà văn Sài Gòn) cố tình không hiêu (hiểu) như thế
“cột” nhà văn vào ghế máy bay
- nộp cuống vé đủ tháng ngày
- có hóa đơn VAT chuyến bay đi về !...
*
Nhà văn túng nón mê áo vải
đi tàu ngồi, dành lại mấy trăm
người đau tim, huyết áp tăng
đi phi cơ có mà “văng” xuống mồ !
*
Nhà văn giầu - ô tô mấy chiếc
ngủ trọn đêm, ngồi viết cả ngày
lái xe “xuyên Việt” mòn tay
cũng bắt phải cưỡi tàu bay tàu bò ?
*
Ông Bầu Đức là “vua” nghành gỗ (Hoàng Anh Gia Lai)
xe? Xưa rồi! Đã có phi cơ
nếu dại dột hóa nhà…thơ
cũng đòi vé máy bay ư ? Nực cười !
*
Ta thử hết xe hơi, tàu hỏa
đoạn xe ôm, khúc quá giang…ghe
dong chơi Nam Bắc chán chê
dự đủ Đại hội, đi về như ai
*
Hết điện thoại lai nhai (lải nhải) đòi vé (máy bay)
lại công văn bắt bẻ hóa đơn
cả năm trời nuốt tủi hờn
ngứa chân tay, nén lửa rơm…anh hào.
III: Khách sạn Kim Liên
Kim Liên có mấy sao, chẳng nhớ
danh rõ to, thuộc cỡ Anh hùng (Lao động)
có máy vi tính sài chung
có cả thang điện, nhiều phòng khác nhau
*
hiếm phòng có chè tầu, phích nước
trọ bình dân sao được thế này
ti vi Nhật tủ lạnh Tây
bia chai, “bò húc” chất đầy bên trong
*
nhiều phòng chẳng trà, không cả phích
ấm điện đun - nếu thích, rót ra
“thủy thanh” mình cụng ly ta
khỏi mất ngủ, đỡ gật gà hôm sau
*
hai người - dép tầu tầu đôi chiếc
thay nhau khi có việc ra sân
ghế một cái, đủ bốn chân
người ngồi viết, kẻ bò lăn ra sàn
*
bình nóng lạnh gắn ngang phòng tắm
nước lạnh băng - điện cắm mấy giờ
nhà văn với chả nhà thơ
tắm nóng - phải bỏng - biết nhờ cậy ai !
IV: Phòng họp, nhà ăn tại Trường Đảng
Hội trường Ba Đình ngói tan gạch vỡ
giới Nhà văn họp ở nơi mô ?
- cho Cung Hữu nghị Việt Xô
- thuê Nhà hát Lớn,
- đẩy vô Mỹ Đình !...
*
Ông này phán: về Dinh Thống Nhất
cụ nọ nêu: Rạp hát Kinh Đô
nào Nhà Tưởng niệm Bác Hồ
rồi Nhà bạt Xiếc Thủ đô, rồi…rồi…
*
“Địa chỉ đỏ” khắp nơi mọi chốn
Hội Nhà văn, có tốn bao nhiêu
ý tưởng ai quá tuyệt chiêu:
- cho vào Trường Đảng thêm nhiều đức tin !
*
Từ Khách sạn Kim Liên đổ xuống (đoàn miền Nam)
Chu Văn An (miền Trung), Nhà khách Bàn Cờ (các địa phương khác)
văn nhân ngồi chật ô tô
có xe cảnh sát tiền hô hậu…kèm
*
Ghế đệm thiếu bắc thêm ghế gỗ
đoàn Trung ương “nhốt” ở trên lầu
nóng rang. Khát, uống như…trâu (ngưu ẩm)
văn kiện, dự thảo…quạt đầu phẩy mông
*
Mồ hôi hột ròng ròng tuôn chảy
mặt chị em đỏ dậy - hồi xuân ?
mở khuy, nới cả khóa…quần
trong nhà đại hội ngoài sân đại hè
*
Cơm trưa, nghỉ trưa nhè một chỗ
chen chúc nhau lố nhố nhà văn
ngủ ngồi ngáy rống bếp ăn
bà nằm trên ghế ông lăn ra sàn
*
Mấy giờ liền lang thang vạ vật
gấp báo vào lại lật sách ra
văn nhân cùng với thi gia
mỏi mòn mong đợi vào “ca” họp chiều
*
Các nữ sỹ lắm điều khó…xử
thay nội y, “cọ rửa” sao đây
mồ hôi. Nắng. Bụi…cả ngày
“thơm như mít” hóa mắm vây chợ chiều
*
Một đại hội hóa…nhiều đại hội
nhà (văn) đảng viên được gọi họp riêng
nữ sĩ “chưa đảng” ba miền
đi chợ, tán gẫu, xem phim, đánh bài…
*
“Họp trù bị” cả ngày - họp thử
mùng năm: quân nhạc nhạc cử - chào cờ
hôm sau “họp thật” - như mơ
lại kèn lại hát: chào cờ lần…hai
*
Lễ bế mạc vừa hài vừa xót
chủ tịch đoàn nhanh gót rời bàn
chỉ còn cụ Vũ Tú Nam
mắt mờ chân yếu nhanh làm sao đây
*
Quốc ca nổi loay hoay cụ hoảng
đứng chơ vơ giữa khoảng mênh mông
đành quay lưng - nhắm cờ hồng
Hội ta đứng lặng
nhìn
không thể cười…
V: Chướng
Trướng là tấm vải thêu long, phụng
với dăm câu chúc tụng…Vậy thôi
mừng ông hưởng thọ tám mươi
mừng nhà mới dựng tặng người thăng quan
*
Trướng - mảnh lụa đỏ vàng có cán
buộc dây treo lủng lẳng trên tường
trướng to - quan huyện quan phường
trướng ngắn giá rẻ - dân thường tặng nhau
*
Trướng là…trướng, phải đâu bằng cấp
cũng không là giáng thấp thăng cao
không phong dũng sĩ, anh hào
không “vô” huy hiệu chẳng “vào” huân chương
*
Sao lại phải Trung Ương (ra) quyết định
tặng nhà văn trướng lĩnh rèm the ?
chiểu theo luật nọ lệ kia
kí tên, đóng mộc
- Rước về mà trương !..
VI: Bầu bán
Mấy chục Hội Trung ương, thử hỏi
có đâu vui như Hội Nhà văn
đề cử cụ ngồi xe lăn
giới thiệu cả những thi nhân mất rồi
*
Biết bầu ai, dào ôi, vẽ chuyện
“em” nào xinh ta quyết ưu tiên
có ông đếm đủ…dưới lên
có bà xóa sạch những tên dài ngoằng
*
Nhà văn già gọng long kính vỡ
đọc bảng tên tỏ tỏ mờ mờ
-“ba phần văn, sáu phần thơ
một phần lý luận”, rồi nhờ…gạch tên
*
Lắm người ngại đi lên thùng phiếu
“Oẳn tù tì”, “cử đại biểu” thay
phiếu bầu cả xấp nặng tay
chen nhau, “cò” vỗ cánh bay vào thùng…
VII: Chủ tịch Hội
Chủ tịch cũ là ông Hữu Thỉnh
sếp khóa này cũng chính là anh
không màn tống cựu nghinh tân
khỏi hao một bó tầm xuân…giao thời
*
Hữu Thỉnh vốn là người tử tế
Thiên hạ đau mình dễ gì ăn
“vì em nghiêng ngả” bao lần
“nhuộm anh đến tím” phải cần đến em
*
Mình với anh “dân” tuyên huấn xịn
thạo đóng đinh, còn biết sáo đàn
(tuyên huấn: Cờ đèn kèn trống đóng đinh leo thang)
tuột xuôi, mình cố leo ngang
dưới chân đất lún, trên thang mối đùn
*
Đã có lúc dại mồm khoác lác
khoe khoang “từng là bạn…trước sau”
“ngày xưa áo lính cùng màu”
“cái thời trung úy với nhau, cái thời…”
*
Hữu Thinh vốn là người tử tế
nhà văn vang vẻ nhất xứ này
hoạt ngôn chữ tốt văn hay
bảo lệch là lệch, đã xoay phải tròn
*
Tác phẩm vẫn sòn sòn xuất xưởng (in)
toàn thơ siêu đọc sướng nghe vui
điếu văn thống thiết mẫn mùi
được anh khen cứ thấy bùi cả tai
*
Không bị chê, chẳng ai bị trách
lắm người tin số zách (số một) là mình
bao người được bác “cứu sinh”
lắm người ơn bác gồng mình đỡ nâng
*
Mong Chủ tịch thêm hăng, càng khéo
làm đầu tàu đẩy kéo Hội ta
thấy chặt cây đứng rõ xa
cây cối lựa gió, người ta lựa rìu
*
Chúc bác viết thơ yêu thêm lửa
“tím theo chiều, nghiêng ngửa (ngả) vì em
bỏ ăn như ngựa - có nên
(Một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ - thành ngữ)
“một người đau tất cả quên ăn”. Đừng!