Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

TAM NÔNG

Nguyễn Hưng Hải
Thứ hai ngày 11 tháng 9 năm 2017 3:36 PM
Kính tặng Các chị, các anh Nguyễn Thị Va, Trần Phù Tiêu, Nguyễn Huy Hoàng, Hoàng Qúy, Nguyễn Đình Phúc, Nguyễn Quang Thuyên, Đỗ Thu Hiên,.. và các thể hệ học sinh của Trường cấp 3 Tam Nông (tỉnh Phú Thọ)
Tam Nông
bao giờ em trở lại
tôi vẫn đứng chờ em ngoài rặng vải
chờ em trong cơn mưa
Tu hú kêu rối ruột bốn mùa
kêu như thể em mới vừa xua đuổi
kêu như là rắc muối xuống ngày ôi
Đâu nhúm cỏ ngày xưa ta vặt ném lên trời
em rách áo đi về trong khúm núm
đêm để mất ngày tìm trong búi đũm
cả một đời không dám lộ cùng ai
Em giấu ngày qua
tôi sợ ngày mai
Tam Nông nhiều cái mất
bao vội vã qua đường không để gặp
em có về tắm lại bến Gành không?
Nếu có về nhớ gọi những hừng đông
bến đã rủ con thuyền lên bãi sỏi
sông Thao chảy quãng này như lầm lụi
mẹ một đời cất chũm ngõ không trăng
Tam Nông
đã khi nào ta cùng hẹn về thăm
cái dốc nhỏ không phanh nào dừng được
cái dốc nhỏ quanh co nhiều đoạn vượt
ta đã từng đi trước lại về sau
Bao mất còn, thật giả ở trong nhau
thương mến nhất là quãng đời đi học
con đường đất không mưa mà vẫn trượt
sắn và người ngã cạn mấy nghìn năm
Tam Nông
tôi trở về thất lạc một vầng trăng
đã hao khuyết cho tròn đầy nơi khác
sóng của ngày hôm qua vẫn không thôi dào dạt
bến bờ nào xa lắc
khó hình dung!
Tam Nông
có cái gì xua đuổi phía sau lưng
có cái gì chặn ngang trước cổ
mong gặp lại bàn tay quen cắt cỏ
em đã từng chép hộ
suốt chiều mưa!
Thôi đừng ai nhắc lại chuyện ngày xưa
đã xưa hết cả những gì chưa tới
đã xưa hết dẫu đang nhiều mong đợi
sao không quên câu Ghẹo
dắt lên đồi…
Tam Nông cho tôi
tôi lại đã cho người
bao câu chuyên của làng Cười đang khóc
bao câu chuyện chưa kể còn xanh tóc
nghe một lần phơ phất tựa ngàn lau
Cả pha lê
như cùng đã đổi màu
con tu hú đã tìm đường bay mất
em nhìn xem cây vải đã đâu rồi?
Năm em học lớp 10
có còn trong ký ức
năm tôi chờ hết cấp
đã bay vù qua mặt những làng quê
Cỏ còn không mọc nổi dưới vòm tre
đừng vội trách tiếng chim ngoài rặng vải
em có khác bao người không trở lại
em vẫn em giữa phố sợ ao nhà
sợ chuỗi ngày ngô sắn vẫn chưa xa
sợ nhắc lại người chê
quê cả nón!
Ta chỉ có một quê không thể chọn
nhưng em ơi, đừng để nhỡ hai lần
bao giờ ta trở lại
nếu có về rặng vải nhớ dừng chân!
Nguyễn Hưng Hải
(Rút từ tập Viết cho con gái, NXB Quân đội nhân dân, 2006)