Sau khi phát động chiến dịch “đả hổ, diệt ruồi”, Tập Cận Bình tuyên bố với báo giới rằng ông ta là người “theo chủ nghĩa đạo đức thanh bạch”(!?) Khỏi phải nói là cái chất “tự bạch” hàm ý trong đó đã làm nức lòng hàng triệu người Trung Quốc bởi, có lẽ lòng căm thù của người dân Trung Quốc đối với quốc nạn tham nhũng chẳng kém gì căm ghét lũ ngoại xâm…
Chiến dịch chống tham nhũng của Tập đã TẢ (đánh) cho những kẻ không cùng phe phái thân tàn ma dại: 30.000 đảng viên cao cấp và trung cấp của Tàu Cộng bị thanh trừng!
Có vài người đồng nghiệp của tôi từng bày tỏ ước gì ta có ai đó mạnh tay như Tập! Họ ngây thơ và cả tin đến nỗi sống bao nhiêu năm mà chẳng nhận ra bản chất của Trung Hoa: Một trong những “đặc thù” của họ là nói một đằng, làm một nẻo; hay, như dân gian vẫn truyền miệng, “nói dzậy mà không phải dzậy”.
Không ít người tỉnh táo vẫn luôn đặt câu hỏi rằng đằng sau của “đả hổ diệt ruồi” là gì, rằng Tập có thực sự thanh bạch, sáng trong như tiết thanh minh của đất trời(?)…
Tuy nhiên, chẳng có chứng cớ về cái sự u u minh minh của các khối tài sản tham nhũng nào đó nên dư luận chỉ còn biết thở dài…
Thế rồi, “Tin đâu như sét đánh ngang/ Tập Cận đang nói bỗng dưng… vỡ Bình”…
The Panama Papers (PP, Hồ sơ Panama) là quả bom nguyên tử về thông tin, truyền thông: Lịch sử nhân loài chưa bao giờ chứng kiến vụ rò rỉ tai họa với khối lượng tin mật nhiều như thế.
PP chỉ mới công bố 1 phần ngàn thông tin trong số11,5 triệu tài liệu và hàng triệu file dữ liệu mà Thủ tướng Iceland đã phải từ chức, Putin và Tập phải ra rả thanh minh rằng đó là “âm mưu thâm độc của các thế lực thù địch”…
CHƯA BAO GIỜ chúng ta được biết, hiểu và cảm phục có những nhà báo TRUNG THỰC, TÍN NGHĨA nhiều đến thế: 370 nhà báo đến từ 80 quốc gia đã đồng lòng giữ bí mật để xử lí núi hồ sơ đó trong nhiều tháng mà tuyệt đối không có tin tức rò rỉ ra bên ngoài!
Đạo đức tuyệt vời của các nhà báo đó còn thể hiện ở chỗ, họ nhất trí không tung lên mạng như Wikileaks vì như thế có thể ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của rất nhiều người vợ, người mẹ và vô số những đứa trẻ… Rõ ràng, cũng là làm báo nhưng cách làm của những người theo đuổi Leakivism (“chủ nghĩa rò rỉ thông tin toàn diện”) không thật sự đáng trân trọng như cách nghĩ của PP.
TẬP sẽ chẳng thể nói gì nữa khi 7 Ủy viên Bộ Chính trị (đương nhiệm và nguyên) và anh rể của ông ta, Đặng Gia Quý (chồng của chị ruột của Tập) có tên trong danh sách đó. Kể từ nay, dẫu Tập có mở thêm chiến dịch “đả sói, diệt mèo” nào nữa cũng chẳng còn ai tin ông ta.
Cái gọi là “đạo đức” của Tập suy ra cho đến cùng cũng chỉ là “luật chơi” của lợi ích PHE nhóm, phe này hạ bệ phe kia – ĐẶC THÙ của Tàu …
Xin cảm ơn những nhà báo trung thực và dũng cảm vẫn còn rất nhiều trên trái đất này!...
Nguồn Vanhoanghean