Nhà thơ Phan Minh Mẫn, Hội viên Hội nhà văn TP Đà Nẵng, chủ nhiệm CLB thơ Mỹ An (Bút nhóm Hoa Cát) đột ngột qua đời lúc 6h30 tối nay 29/11/2011 sau một cơn đột quỵ cấp, mặc dù trước đó hoàn toàn khỏe mạnh.
Xin thông báo tin buồn này đến với tất cả bạn văn của nhà thơ Phan Minh Mẫn khắp bốn phương được biết.
Thành thật gởi đến gia đình nhà thơ Phan Minh Mẫn lời chia buồn sâu sắc nhất. Cầu mong linh hồn anh sớm được siêu thoát.
Tiếng chim đã tắt sau vòm lá
Khi tôi đau đớn, trong đôi mắt nhòa lệ ngồi viết những giòng chữ này thì anh đã ra đi. Một cuộc ra đi đột ngột và vĩnh viễn.
Không đau đớn và không khóc sao được khi mới lúc 4 giờ chiều nay anh ghé nhà thăm ba tôi ở xa mới về, uống cà phê, nhả khói thuốc trong một trạng thái vui vẻ, nhàn tản. Vậy mà chỉ hơn một giờ sau khi anh về nhà hồn anh lìa khỏi xác. Một cơn đột quỵ cấp đã cướp mất anh rồi. Tôi và nhà thơ Nguyễn Nho Khiêm, chủ tịch Hội Nhà văn Đà Nẵng hay tin vội vàng đến nhà anh. Anh nằm đó, bất động, bình yên, thanh thản như người đang ngủ giữa một màu trắng xóa. Người thân, hàng xóm láng giềng, thân hữu và bạn văn nghệ của anh đến đầy nhà, ngồi chật đường trong một tâm trạng tái tê, thoảng thốt, buồn đau đến nghẹn ngào.
Anh như con chim vừa giấu tiếng ca của mình sau vòm lá. Tôi ví anh như vậy là dùng ý từ nhan đề tập thơ đầu tay của anh: Tiếng chim sau vòm lá (Nxb Đà Nẵng – 2006). Giọng thơ lục bát của anh ngọt ngào, điệu đàng nhưng chắc khỏe. Nhiều bài người đọc cảm thấy gần gũi với tâm sự của mình, như là anh viết hộ cho vậy. Báo Thanh Niên, Báo Đà Nẵng, Báo Công an Đà Nẵng và nhiều báo, tạp chí khác cũng đã từng giới thiệu thơ lục bát của anh. Gần đây anh bắt đầu thử bút trong lĩnh vực truyện ngắn, bước đầu thành công với một vài chuyện đăng ở đâu đó. Anh cũng đang dự tính in thêm một tập thơ riêng nữa. Vậy mà dở dang hết rồi anh Phan Minh Mẫn ơi!
Cách đây ba hôm khi tôi đang trực bệnh viện, nghe tin có nhà thơ Nguyễn Tấn Thái ở Quảng Nam ra ghé thăm, mời uống nước ở căng tin anh cũng vào chơi, nhân tiện mang cho tôi bản thảo tập thơ văn 15 năm CLB thơ Mỹ An vừa mới có giấy phép của Nhà xuất bản Đà Nẵng để nhờ tôi chỉnh sửa, bổ sung trong đĩa trước khi mang in. Mấy tháng gần đây, anh vất vả với tập thơ văn chung này trong vai trò là chủ nhiệm câu lạc bộ. Hết thu bài, đọc bài, góp ý sữa chữa đến mang đi vi tính bản thảo, chạy xin giấy phép, viết đơn xin miễn giảm, hỗ trợ kinh phí để câu lạc bộ sớm có được tập thơ nhân dịp kỷ niệm 15 năm thành lập vào dịp mừng xuân mới Nhâm Thìn - 2012. Đâu chỉ có chuyện thơ, anh còn phải lao động kiếm sống hằng ngày như mọi người. Nói vậy để thấy cái tình anh dành cho văn nghệ đáng yêu biết bao.
Tính tình anh hiền hậu, vị tha, từng trải nên điềm đạm, không tranh chấp và không có ý hơn thua ai trong đời và cả trong chuyện văn chương chữ nghĩa. Tôi và anh gặp nhau ở điểm này nên rất hợp và thân nhau. Thỉnh thoảng không gặp, anh ghé nhà thăm hoặc chiều nhàn tản nào đó thì allo gọi nhau đi uống cà phê. Chúng tôi hay ngồi cà phê với nhau vì tửu lượng của anh kém. Tuy nhiên, anh cũng sẵn lòng có mặt trong những lần cụng ly để gặp gỡ anh em văn nghệ cho vui mặc dù anh chỉ ngồi hầu. Nhưng những lần như vậy, anh thường ra về sớm, vì anh còn một công việc khác lớn lao hơn, hiếu hạnh hơn đó là chăm sóc một người mẹ già bị tai biến mạch máu não phải nằm tại giường từ nhiều năm nay. Anh muốn tự tay mình chăm sóc cho mẹ để trả hiếu hơn là giao cho vợ con hay ai khác.
Tôi nhớ, một lần mẹ anh phải đưa đi cấp cứu, anh trực suốt trong bệnh viện để giành giật mẹ khỏi lưỡi hái của Tử Thần. Và anh đã chiến thắng. Trong những ngày đó anh viết những vần thơ về mẹ thật là cảm động:
Ngày xưa Mẹ bế trên tay
Nay con ẵm Mẹ mấy ngày Mẹ ơi!
Cúi xin Mẹ lấy một lời
Mắng yêu, mắng ghét như thời ngày xưa.
(Mẹ) .
Nhưng sao giờ đây, định mệnh thật trớ trêu, lá vàng phải khóc lá xanh rồi. Người vợ hiền và ba đứa con anh đang bước mon men vào đời bàng hoàng, sụp đổ. Làm sao có thể chấp nhận một sự thật quá ư phũ phàng này!
Khiêm và tôi nhắn tin cho một số anh em văn nghệ gần xa biết. Bạn bè văn nghệ sau đó tới tấp nhắn tin hay gọi lại chia buồn. Hết Nguyễn Nhã Tiên gọi đến Bùi Tự Lực, Hoàng Thanh Thụy, Hoàng Bạch Nga, Nguyễn Nho Thùy Dương, Bùi Xuân… Nhà thơ trẻ Ngô Hữu Đoàn ở TP HCM cũng xót xa chia sẻ. Nhà thơ Nguyễn Kim Huy nghẹn ngào qua điện thoại: Không thể nào tin được chuyện này. Bảo anh Phan Minh Mẫn hãy nán lại, sao vội vàng bỏ anh em ra đi!
Tôi và Khiêm chỉ biết giấu vào lòng những giọt nước mắt buồn đau khóc một người bạn văn nghệ chân tình, tài hoa. Mùa xuân đang đến gần, một mùa xuân tê buốt, vì từ đây không còn gặp nhau để nói những lời chúc tốt đẹp khi mỗi mùa xuân sang. Với tôi, những vần thơ lúc bát dịu êm của anh chào đón giao thừa vẫn mãi ngân vang:
Và ta rồi cũng sang mùa
Thêm lần nâng chén giao thừa với xuân
Ly tràn rớt giọt buồn câm
Rượu không biết uống một lần thử say.
(Uống rượu giao thừa).
Anh không còn ngồi thử uống với các bạn văn được nữa rồi. Anh đã có mặt trong cõi đời tạm bợ này, cất vang tiếng ca như cánh chim trời ngợi ca vẻ đẹp của cuộc sống. Nhưng bây giờ tiếng ca nghệ sĩ của loài chim trời ấy đã bất chợt lặng im sau vòm xanh của lá.
Khuya 29/11/2011
MAI HỮU PHƯỚC
………………………………………………………
Địa chỉ: Mai Hữu Phước
1/2 Bà Huyện Thanh Quan
q. Ngũ Hành Sơn, TP Đà Nẵng
0511-3952.510 / 091.418.0.419