Trang chủ » Tin văn và...

TRANH MỚI CỦA TRẦN NHƯƠNG (có thêm lời bình)

Trần Nhương
Thứ năm ngày 1 tháng 12 năm 2011 9:56 PM
Mấy hôm nay cái hứng vẽ nổi lên như gió đại phong thuở nào. tranh thủ ngoài giờ, vẽ tưng bừng. Xin giới thiệu với các bạn 2 tranh mới. Tranh 1 với tên đặt CON ĐƯỜNG NÓN TRẮNG. Hình như hôm nay đang có cuộc thiên di, những dòng nón trắng đang đi về đâu ? Câu trả lời tùy các bạn.
Tranh 2 với tên gọi LỐI QUEN. Chả biết vì sao đặt thế hay nhớ đến câu Ngựa quen đường cũ. Tranh này có sự góp mặt của ba ông cháu, đầu tiên là họa sĩ Trọc xin ông cho vẽ. Tôi lấy tấm toan khổ 1m x 1m để Trọc thoải mái vẽ, không gợi ý không hướng dẫn. Tôi muốn cháu tự do theo ý thích của mình. Trọc vẽ một cây xanh to và đầy quả vàng. Cô cháu Đu Đủ cũng đòi vẽ, tôi lại để cho Đu Đủ thoải mái bày tỏ lòng mình. Đu Đủ vẽ tràn một màu xanh dương và mấy vòng tròn màu vàng. Cuối cùng đến ông nội, tôi đã vẽ một chú ngựa trên cái nền các cháu vẽ tự dưng thấy bóng con ngựa, tôi chỉ việc làm nổi lên thôi. Vậy là bức tranh tạm ổn. Chả biết có thật đẹp mĩ mãn không nhưng đó là bức tranh sáng tác tập thể của ba ông cháu nhà tôi. Xin các bạn ngó mắt và tha hồ bình phẩm...


Hôm nay ngày 1-12-2011, tôi nhận được lời bình cho 2 tranh vừa vẽ. bạn không ghi tên nên chỉ có nick. Xin cám ơn bạn.


manh nguyen nam

*- Đọc tranh: Con đường nón trắng
Bỏ mẹ rồi! Lũ mày râu
Đàn đàn nón trắng rủ nhau đi rồi?
Chẳng đi đến chỗ ông giời
Lên cùng chàng cuội họ ngồi với trăng

*- Đọc tranh: Lối Quen
Đáy hồ: xác…xác…xác bò trâu
Vó ngựa khua vang sóng biển sâu
Cây táo trĩu cành xuân chín đỏ
Nhắc chuyện nỏ thần mãi ngày sau
 

 BÌNH TRANH TRẦN NHƯƠNG
                   Em Giai

I- Về “ Con đường nón trắng”
Nón trắng đi vào ngõ cụt rồi
Thơ ta , ôi …cũng thế mà thôi
Rừng xanh cây lặng màu u ám
Cọp dữ đâu đây vẫn rình mồi

II- Về “Lối quen”
Ngựa kia thật giống chó  lai
Đang vờn mấy khúc xương ai thế này ?
Cửa son rượu thịt chất đầy
Đó đây xương trắng chết ngay lề đường! (*)
---------------------------------------------------
(*) Mượn ý câu thơ Đường
Cửa son rượu thịt ôi
Đầy đường xương chết buốt


Bình tranh họa sĩ Trần Nhương
            H. Thuận

1/Con đường nón trắng:
Từng đoàn người áo đen, nón trắng,
Đuổi theo hình quả bóng bay cao,
Chân không tới đất, đường chẳng rõ,
Ảo tưởng , mơ hoài… với được.. Sao!?
 
2/Lối quen 
Ngựa đen tung vó phi nước đại,
Đường cũ quen rồi, chấp hiểm nguy!
Xương trắng chất chồng, không cần biết,
Mắt mờ , tai điếc, sẵn mũ ni…(*)

(*)Dân gian có câu: mũ ni che tai

BÌNH TRANH
Thái A
1. Cái thời Âm thịnh Dương suy
Phái Âm lũ lượt tìm đi ra NGOÀI.
Ước mong  tìm được tương lai
Biết đâu lạc giữa dặm dài âm u
Vực sâu  núi thẳm mịt mù
Cuối đường gặp bọn A.Q nước nào !?
        
(vịnh tranh:Con đường Nón Trắng )
 
2.Táo ngọt rung rinh mãi cõi xa...
    Thương thay ! Ưa nặng kiếp Lừa già !
    Mênh mông đồng cỏ chê: KHÔNG ĐẸP
    Vực thẳm rừng sâu ...đâu lối ra ???
         
(Vịnh tranh : Ngựa quen đương cũ )

VỊNH TRANH
    Dưa Lê       

           KHÔNG ĐỀ (1)
                       
 Qua đồi cọ sang Đền Hùng
Nhấp nhô nón trắng bập bùng khói hương
 Mặt trời úa giữa chiều buông
Người buồn nét bút cũng vương…nỗi buồn!

KHÔNG ĐỀ (2)              
Gốc cổ thụ, vó ngựa phi
Xương phơi chắn lối, đường đi gập ghềnh!
Có gì rờn rợn bước chân
Tương lai – Quá khứ như gần như xa…