Sau lần vỡ thứ 18, không ai dám bảo đảm rằng ống nước sông Đà sẽ không còn vỡ nữa. Cảm thương cho số phận mình, ống nước sông Đà đã giãi bày “gan ruột” mình với phóng viên.
Chào ống nước sông Đà, xin được chia sẻ với nỗi đau lần thứ 18 của bạn.
Vâng, cảm ơn anh, tôi cũng vừa mới được các kĩ sư và công nhân “bó bột” xong.
Mỗi lần “bó bột” của bạn tốn kém bao nhiêu?
Cũng khoảng gần một tỷ đồng anh ạ!
Vậy là nguyên tiền “bó bột” từ trước đến nay cho bạn cũng “ngốn” mất gần 18 tỷ đồng, tốn kém nhỉ?
Tốn kém đã đành, nhưng quan trọng hơn là việc tôi liên tục bị “vỡ xương” phải “bó bột” đã làm cho 17.000 hộ dân ở Hà Nội bị ngừng cấp 1,5 triệu m3 nước trong thời gian 343 giờ.
Bạn nhớ các số liệu cũng chi tiết quá nhỉ?
Tôi có thói quen ghi lại nhật ký các lần “vỡ xương” của mình. Hiện “Nhật ký vỡ xương” của tôi đã bắt đầu viết sang quyển thứ 2 dày dặn hơn.
Xin bạn cho biết tuổi thực của mình?
Tôi đưa gia công, đúc cốt từ năm 2004 đến năm 2009 tôi chính thức chào đời nên năm nay tôi mới được 7 tuổi.
Vậy là trung bình mỗi năm bạn dính “vỡ xương” đến hơn 2,5 lần?
Thực ra từ tháng 2 năm 2012 đến tháng 9 năm 2015, tôi đã bị “vỡ xương” đến 14 lần, còn khoảng gần 1 năm nay tôi đã bị “vỡ xương” đến 4 lần rồi.
Vì sao “xương” bạn lại giòn và dễ vỡ thế?
Vì họ làm “xương” tôi bằng sợi thủy tinh mà anh!
Sao?Bằng sợi thủy tinh, sao?
Đúng vậy có gì lạ đâu anh, cái nước mình nó thế, thủy điện Sông Tranh 2 được người ta bịt giẻ vào vết nứt, đường phố Hà Nội được người ta trồng gỗ mỡ thay vàng tâm,...đều đúng quy trình tuốt, có sao đâu anh!
Vậy mà, tôi nghe nói, ngày 15 tháng 7 vừa qua, có 9 ông chú bác họ của bạn đã bị đề nghị truy tố vì chuyện “vỡ xương” của bạn, có đúng không?
Đúng vậy, báo chí đã đưa tin rồi, anh lên mạng mà xem.
Vậy, “cha đẻ” và các chú bác ruột của bạn, những người quyết định cho thay đổi vật liệu làm “xương” của bạn nên dẫn đến hậu quả ngày hôm nay, thì sao?
À, theo cơ quan chức năng thì họ có dấu hiệu vi phạm quy định về xây dựng gây hậu quả nghiêm trọng nhưng họ có thân nhân tốt, sức khỏe yếu, không có động cơ vụ lợi, lại khai báo thành khẩn nên không cần thiết phải xử lí hình sự với các hành vi vi phạm pháp luật của họ.
Nghĩa là họ vẫn “nơi ấy bình yên”?
Đúng vậy, họ vẫn bình yên, chúng ta nên chúc mừng cho họ.
Vậy, bạn có suy nghĩ gì về tương lai của mình?
Tôi đã xác định mình giống như người bị ung thư xương, chỉ có thay xương mới khỏi chứ không còn hy vọng gì nữa.
Bạn có chắc rằng mình sẽ được thay “xương”?
Anh tưởng thay xương mà dễ à, nhiều vấn đề phức tạp lắm, anh thử đi hỏi mấy người bị ung thư xương xem mấy ai có đủ điều kiện đó, có mà bán nhà đi không đủ tiền thay.
Tức là bạn phải “sống chung với vỡ”?
Cái đó thì chắc chắn đến 99% vì “Hà Nội không vội được đâu”, anh ạ! Hơn nữa, tôi cũng quen rồi, vì mới có 10 tháng nay mà tôi đã phải “bó bột” đến 4 lần, chỉ thương bà con Thủ đô, tới đây tần suất “mất nước” sẽ tăng lên gấp bội.
Xin chia sẻ nỗi niềm với bạn và mong bạn hãy bảo trọng.
Cám ơn anh.