ĐẤT VÕ TRỜI VĂN
Đất võ trời văn lắm vấn vương
Dân tô thắm đỏ những con đường
Quang Trung xuất trận hồng trang sử
Ái Quốc yêu quê tím nỗi thương
Tháp cổ bồng bềnh trong điệu múa
Đàn thiêng lấp loáng giữa làn sương
Ngàn năm thao thiết dòng sông chảy
Suối nhỏ đầu nguồn gặp đại dương./.
9/10/2014
QUA BẾN MY LĂNG
Bạn về qua bến My Lăng
Ngồi chờ một lá thuyền trăng giữa trời
Đêm sương nghe tiếng vạc rơi
Ông lái đò vẫn đợi nơi vĩnh hằng
Chỉ còn lại dòng sông trăng
Thao thiết chảy giũa lặng tăm bến đò
Thuyền trăng khách xuống bao giờ
Vẫn bồng bềnh nỗi đợi chờ hồn trăng
Thuyền tình đậu bến trăm năm
Người thơ tìm đến bến trăng ngập hồn
Sóng trăng vỗ bến dập dồn
My Lăng ơi vẫn bồn chồn trăng lên.
THĂM LẠI THÁP ĐÔI
Em về thăm lại tháp Đôi xưa
Tháp trùng tu không còn rêu phong nữa
Nhưng hồn Chàm vẫn nguyên trong mạch vữa
Vũ điêụ Chàm lấp lánh với thời gian
Đôi tháp tình để du khách tham quan
Bởi nhịp tim vỗ hoài trong lòng tháp
Nên mỗi ngày trăng một lần xuống thấp
Để lắng nghe tiếng vĩnh cửu trên đời
Có đôi tháp cao sừng sững giữa trời
Bị đánh sập thành nỗi đau vạn kiếp
Tháp Chàm xưa, trời Việt nay xanh biếc
Mãi nồng nàn trong tiếng gọi yêu thương./.
2/9/2014
DỐC MỘNG CẦM
Mỗi lần lên viếng mộ Hàn
Phải leo cái dốc Mộng Cầm mỏi chân
Mai Đình ơi chị mấy lần
Vượt qua dốc đứng đời mình nuôi đau
Cái tình lưu lại mai sau
Còn cái mộng chị nhường nhau với đời
Lên mộ qua dốc chơi vơi
Tới Hàn Mạc Tử dỉnh trời còn xa
Bể dâu trong cõi người ta
Vĩnh hằng trong chốn thơ là trên cao
Đường nào đến nẻo trăng sao
Tình Mai Đình dẫn hồn vào xứ thơ.
TRĂNG THỊ NẠI
Em giỡn trăng Thị Nại
Khi qua đầm bằng xuồng
Giờ cầu cao chỉ thấy
Lặng lờ bóng trăng suông.
2/9/2014