Trang chủ » Tin văn và...

CHÀO MỪNG NGÀY 22-12

Trần Nhương
Thứ năm ngày 22 tháng 12 năm 2011 8:20 PM
 
TNc: Khi đang là anh giáo viên trường Đông Ngạc, Từ Liêm, Hà Nội, tôi lên đường nhập ngũ năm 1965 vào ngành Vận tải quân sự. Từ anh binh nhì chả bỏ qua cấp nào, chật vật mãi mới lên được trung tá. Năm 1993 chuyển ngành ra Hội Nhà văn VN. Vậy là 28 năm mặc áo lính. Trong cuộc đời quân ngũ gian khổ cũng nhiều và cho mình trưởng thành cũng lắm. Phẩm chất anh bộ đội cụ Hồ, lính của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã cho tôi sức mạnh để vượt qua rất nhiều thử thách và nguyện giữ sáng phẩm hạnh đó. Nhân ngày kỉ niệm này, Trần Nhương xin chúc quân đội ta Vì nhân dân quên mình...gian khổ nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng, chúc các bạn cựu chiến binh hạnh phúc, mạnh khỏe...

Nhân ngày này xin đưa lại bài thơ viết hồi chiến tranh biên giới:

Bài thơ tình của lính

Anh đi tìm em, anh đi tìm em
Cô gái trồng rừng ở giữa rừng rộng quá
Rừng vẫn quen mà sao thấy lạ
Gió tìm cây lòng anh bỗng rì rào

Em ở nơi nào, em ở nơi nào
Rừng lắm suối, suối đâu cũng chảy
Qua rừng quế, rừng hồi chẳng thấy
Đến rừng tre mong một sự tình cờ

Người ngẩn ngơ đường cũng ngẩn ngơ
Ơ dáng núi lại làm anh dịu mát
Gặp một nhịp cầu hình như mới bắc
Mối lạt dang ai buộc vẫn chưa khô

Nước chảy lơ thơ
Ước gì được về nhà dối mẹ
Rừng ơi rừng nỡ mênh mông thế
Cây liền cây anh vẫn một mình

Bảo anh si tình, ừ cũng si tình
Trách gì lính qua nhữngngày nắng lửa
Em lên chốt đạn vây bốn phía
Bàn tay mềm vết thương anh đỡ đau

Bây giờ em đang ở đâu?
Sau trận ấy em khônglên chốt nữa
Cô gái trồng rừng ươm cây thương nhớ
Xanh bâng khuâng trận địa một vùng

Anh đi tìm em khó nhọc vô cùng
Cánh chim lạc giữa bốn bề cây lá
Còn em đến cứ như phép lạ
Súng vừa vang mái tóc đã ùa lên

Giá mà anh tìm được nơi em
Anh sẽ đón em về với chốt
Vết thương lành băng anh vẫn buộc.
Bởi chưa ai cởi được... lòng mình...
8/1979.